Người phụ nữ khổ cực chăm chồng u_ng th_ư trong căn nhà “nửa nọ nửa kia”

Tin Tức

Căn nhà dột nát, một nửa tường thì được xây bằng gạch, nửa thì đan bằng những thanh tre, trong căn nhà ấy, bà Ma Thị Chúc dường như đã kiệt sức khi phải chăm chồng ung thư.

Bà Ma Thị Chúc (SN 1963) ở Nà Khau, xã Minh Quang, huyện Lâm Bình, tỉnh Tuyên Quang sinh ra, lớn lên ở bản bên rồi lấy chồng về đây – thôn Nà Khau. Nhưng thương thay, lấy nhau được vài năm thì chồng bà mắc căn bệnh ung thư quái ác. Và cứ thế, mọi công việc từ lớn đến bé trong nhà đặt hết lên đôi vai của bà Chúc.

Từ lúc con còn nhỏ, người phụ nữ này đã phải đi nhặt nhạnh từng bông chít, đem bán cho người ta làm chổi, bòn từng đồng để lo miếng ăn cho cả gia đình, cho con học hành và lo thuốc men cho chồng.

Bà Chúc bảo, đến tuổi này cũng gắng gượng hết sức và bà cũng thấm khổ, thấm mệt lắm rồi!

Bà Ma Thị Chúc (SN 1963) ở Nà Khau, xã Minh Quang, huyện Lâm Bình, tỉnh Tuyên Quang (Ảnh: Thành Đông).

Ngày chúng tôi được cán bộ xã Minh Quang dẫn tới tận nhà thăm bà Chúc thì bà mới từ ngoài ruộng chạy về, quần áo xộc xệch còn đang lấm lem bùn đất.

Nhà của bà Chúc nằm ở dưới sườn đồi keo, là nhà cấp 4, có 4 gian lợp lá cọ, xung quanh chủ yếu cắm lưa thưa những thanh tre để làm bức vách. Trên dãy tường nhà ấy lại có một đoạn được xây bằng gạch, như kiểu vừa làm nhà thì hết tiền, khiến chúng tôi tò mò về căn nhà “nửa nọ, nửa kia”.

Ông Ma Công Đời, Trưởng thôn Nà Khau, xã Minh Quang, huyện Lâm Bình, tỉnh Tuyên Quang trò chuyện cùng phóng viên báo Dân trí tại nhà bà Ma Thị Chúc (Ảnh: Mạnh Mường).

Bà Chúc kể: “Hơn 10 năm trước, lúc đó chồng tôi bị bệnh ung thư, phải nằm một chỗ, nhà thì mưa gió dột khắp nơi, không có chỗ cho ông ấy nằm nên họ hàng, làng xóm thương tình xây bức tường gạch, đủ che chắn mưa gió cho ông ấy nằm”.

Bà Chúc khi ấy vừa chăm sóc chồng bệnh tật, vừa nuôi con mọn. Chồng của bà sau thời gian dài chiến đấu với căn bệnh ung thư cũng đã ra đi mãi mãi, chỉ còn bà Chúc với căn nhà trống hoác và chỗ nằm không bị mưa tạt mà người chồng để lại.

Bây giờ, sau những năm tháng vắt kiệt sức để gồng gánh mọi thứ, sức khỏe của người phụ nữ khốn khổ này đã kém đi nhiều. Bà nói rằng, bây giờ tay chân thường xuyên bị tê cứng, co quắp không làm được việc nhưng không rõ lí do vì sao mà cũng chẳng có điều kiện để đi khám.

Nói về căn nhà trống huếch, trống hoác, kiểu “nửa nọ nửa kia” của gia đình bà Chúc, ông Ma Công Đời, Trưởng thôn Nà Khau tỏ rõ sự ái ngại:

“Căn nhà dột nát, mưa phả vào tứ bề, không còn chỗ nào khô. Lúc ông chồng ốm nằm một chỗ, bà Chúc chỉ biết lấy áo mưa, bao tải để che chắn cho chồng. Họ hàng, làng xóm thấy vậy hô hào đóng góp, xây bức tường cho ông ấy nằm đỡ mưa gió. Nhưng cũng trong năm (2017) đó ông ấy mất. Bức tường cũ, che mưa gió cho người chồng quá cố ngày nào, bây giờ lại là nơi bà Chúc nương vào mà trú ngụ”.