Tôi rất khó chịu khi em chồng cư xử không đúng mực, làm ảnh hưởng đến hạnh phúc gia đình tôi.
Gia đình chúng tôi không quá dư dả, nhưng cũng đủ để sống thoải mái. Chồng tôi và tôi đều có công việc ổn định, thu nhập khá. Chúng tôi quyết định đầu tư cho tương lai của các con bằng cách cho chúng học trường quốc tế, mặc dù chi phí không hề nhỏ.
3 đứa con của chúng tôi đều đang ở độ tuổi đi học và chi phí cho việc học hành của chúng là gánh nặng không nhỏ đối với gia đình.
Em gái của chồng tôi tên Linh, cô ấy có điều kiện rất tốt. Cô ấy làm quản lý tại một công ty lớn, thu nhập cao, chưa có gia đình nên không phải chi tiêu nhiều. Tuy nhiên, không hiểu sao Linh thường xuyên xin tiền anh trai.
Linh hay gọi điện hoặc đến nhà chúng tôi để xin tiền. Lý do thì rất đa dạng: Từ việc cần tiền để mua sắm, du lịch đến việc đầu tư vào những dự án cá nhân mà theo cô ấy là rất tiềm năng. Điều làm tôi khó chịu nhất là chồng tôi luôn đồng ý mà không hề suy nghĩ hay bàn bạc với tôi.
Em chồng thường xuyên lấy lý do xin chồng tôi những khoản tiền lớn
Tôi đã nhiều lần góp ý với chồng về việc này. Tôi nói với anh rằng, gia đình chúng ta cũng có những chi phí rất lớn, đặc biệt là việc học hành của các con.
Tôi cố gắng giải thích chúng tôi cần biết tiết kiệm và quản lý tài chính một cách cẩn thận hơn. Nhưng anh chỉ cười xòa và nói: “Em đừng lo, anh biết mình đang làm gì. Linh là em gái anh, anh không thể từ chối khi em cần giúp đỡ”.
Mỗi lần nghe câu nói đó, tôi cảm thấy bất lực và t.ức giận. Tại sao chồng có thể dễ dàng bỏ qua những lo lắng của tôi và tiếp tục chiều theo những đòi hỏi vô lý của em gái?
Có một lần, Linh đến nhà và nói cô ấy cần khoản tiền lớn để đầu tư vào một dự án bất động sản. Linh khẳng định, dự án này sẽ mang lại lợi nhuận cao và đảm bảo với chồng tôi đây là cơ hội không thể bỏ qua.
Tôi đã cố gắng thuyết phục chồng không nên dính vào những dự án đầu tư rủi ro, đặc biệt là khi chúng ta còn nhiều chi phí cần phải lo lắng. Nhưng anh vẫn quyết định cho em gái mượn tiền. Và đúng như tôi lo sợ, dự án đó thất bại. Chúng tôi mất một khoản tiền lớn, Linh thì biến mất một thời gian không dám đối mặt với anh trai và tôi.
Sự nhượng bộ của chồng tôi đã làm ảnh hưởng đến tài chính gia đình và làm tôi cảm thấy mình không được tôn trọng. Mỗi lần chồng cho em gái tiền hoang phí, đầu tư không tính toán, tôi cảm thấy chúng tôi đang bỏ mặc tương lai của các con.
Cuối tháng trước, khi em chồng lại đến nhà xin tiền, tôi đã quyết định phải lên tiếng rõ ràng. “Em không thể cứ mãi xin tiền như vậy. Hai anh chị cũng có những khó khăn riêng, đặc biệt là việc học hành của các cháu”.
Nhưng em chồng chỉ cười nhạt và nói: “Chị đừng lo, em chỉ mượn tạm thôi, khi có em sẽ trả lại”. Những lời nói ấy như “đổ thêm dầu vào l.ửa”. Tôi không thể kiềm chế được nữa và bật kh.óc. Tôi cảm thấy mình như một kẻ yếu đuối và bất lực, không thể bảo vệ được quyền lợi của mình và các con.
Mặc dù có 3 cháu, em chồng tôi chưa một lần mua quà cho các cháu. Ngay cả đến ăn sinh nhật cũng chỉ đến tay không. Em chồng tôi rất tính toán và vơ vét.
Gần đây, công việc của chồng tôi gặp khó khăn. Công ty anh cần một khoản tiền lớn để xoay vòng vốn làm ăn và chồng tôi đã phải đi vay mượn khắp nơi. Khi không còn cách nào khác, anh đã đề nghị Linh giúp đỡ nhưng bị em gái lấy lý do từ chối.
Tôi được đà nói với chồng rằng, em gái anh rất ích kỷ, nhưng chồng tôi vẫn một mực bảo vệ em. Tôi biết em chồng có rất nhiều tiền tiết kiệm nhưng luôn tìm cách “moi” của người thân.
Tôi không phải người chi ly, tôi luôn sẵn lòng chi trả cho bố mẹ chồng đi khám bệnh, du lịch. Gia đình chị gái chồng tôi khó khăn hơn nên tôi cũng thường mua quà cho chị và các cháu. Nhưng với tính cách không biết điều của em chồng, tôi không chịu nổi.
Tôi nhận ra mình không thể thay đổi được chồng. Tôi bắt đầu tìm cách tự quản lý tài chính gia đình một cách chặt chẽ hơn, giữ lại một khoản tiết kiệm riêng để đảm bảo an toàn cho các con.
Tôi không thể để sự nhu nhược của chồng và sự quá đáng của em chồng làm ảnh hưởng đến tương lai của gia đình mình.