Nửa năm sau khi chồng mất, tôi đi làm lại, cố gắng tìm niềm vui và hy vọng mới. Nhiều lần mẹ chồng tôi bảo tôi đi bước nữa, để cháu trai bà nuôi.
Sau khi tốt nghiệp, tôi gặp rồi quen biết Quốc. Dù bố mẹ tôi không chấp nhận anh nhưng tôi đã một mực xem anh là chồng tương của mình. Gia đình anh không khá giả như gia đình tôi, nhưng tôi rất quý cái tính chân thật, cố gắng nỗ lực của anh. Tôi tin rằng anh sẽ la người chồng tốt, có trách nhiệm với gia đình. Bố mẹ thấy tôi kiên định như thế thì cũng đành xuôi theo.
Sau khi lấy nhau, chúng tôi có một căn nhà riêng cùng số vốn kha khá của hai bên gia đình cho. Tôi theo chồng về quê, bố mẹ tôi thương con gái mà rơi nước mắt. Nhưng tôi tin vào quyết định của mình, tôi muốn sống cả đời bên người đàn ông mình chọn.