Nghĩ đến cảnh nhà chồng mà em thấy nản quá. Mình đã hết lòng làm tròn bổn phận dâu con, vậy nhưng vẫn bị các chị chồng coi thường, đã vậy em nhường lại tất.
Hồi còn yêu nhau, ngày em về ra mắt đã hãi 3 bà chị của anh ấy rồi. Mặc dù trước đó anh đã dặn trước:
Về mà gặp các chị có nói gì quá đáng em cứ bơ đi nhé”.
“Vâng em biết rồi”.
Bố mẹ chồng em sinh liền 3 chị gái rồi cầu mãi mới được 1 mụn con trai là anh. Như người ta các chị hiền lành, thoải mái thì không nói, đằng này được cả 3 bà ai nấy đều như cú vọ cơ, em mới về ra mắt thôi đã bị soi mói từng tí một. Các chị ấy để mình em vào bếp nấu nướng, rồi ngồi đó buôn chuyện bình phẩm đủ kiểu.
Em còn nghe một chị bảo:
“Gớm con gái mà mông lép kẹp thế kia có đẻ được không?”
Rồi cười rúc rích với nhau rất vô duyên. Có lẽ do lúc đó mẹ chồng em đang bị ta biến phải nằm liệt một chỗ, cần có người chăm sóc nên các chị ấy duyệt em dâu nhanh chóng, không phản đối gì nhiều.
Ảnh minh họa: Nguồn Sannook.com
Đương nhiên cưới về em là phận dâu mới cũng cun cút chăm sóc bố mẹ chồng không nề hà gì. Còn các chị ấy cứ cuối tuần mới về, chê cái này cái kia, nói xấu em mợ không biết chăm sóc mẹ để bà bệnh nặng hơn.
Hồi đó mới về làm dâu nên em nhịn cho qua, thậm chí còn cố lấy lòng các chị ấy để yên ổn. Em về được 2 năm thì mẹ chồng mất, sau đó hơn 1 năm ông cũng đi theo bà. Từ khi bố mẹ chồng mất, năm nào đến ngày giỗ ông bà các chị chồng cũng sang nhà bảo:
“Cậu mợ xem làm thế nào thì làm, giỗ bố mẹ phải tươm tất đấy chứ không họ hàng, làng xóm họ đánh giá”.
Tưởng các chị ấy thế nào, góp mỗi người 200 nghìn mà ai nấy cũng làm như bà tướng, về chỉ tay 5 ngón sai em dâu hết cái này đến cái khác. Trong khi đó giỗ bố mẹ thì các bà cứ đòi hỏi phải mâm cao cỗ đầy, món này món kia tươm tất cơ.
Hôm cuối tuần giỗ mẹ chồng, các chị ấy cũng chỉ góp 200 nghìn. Sáng kéo nhau về nhưng ngồi buôn chuyện rôm rả, em một mình lọ mọ làm 5 mâm cỗ. Lúc vào bếp em nghe chị gái thứ 2 bảo:
“Sao năm nay cỗ chả có món gì ra hồn nhỉ?”
“Ừ, tôm thì bé tin hin này ai ăn nổi”.
“Mợ Hoa chỉ có ăn chặn tiền cỗ là giỏi”.
Tức quá em không nhịn nữa, gọi luôn các chị ấy ra bảo:
“Các chị ạ, em về làm dâu gần chục năm rồi, bố mẹ mất cũng mấy cái giỗ nhưng em thề là chưa từng xơ múi đồng tiền nào mà các chị góp cả. Đây em trả lại mỗi bác 200 nghìn sáng nay, từ giờ các chị về mà cúng kiếng cho ông bà nhé!”
Nói xong em rửa tay, thay đồ đưa con đi về ngoại chơi. Chồng em bảo biết tính các chị như thế rồi còn chấp nhặt làm gì, bơ đi mà sống. Vậy nhưng em không thể chấp nhận để các chị ấy đổ điêu cho mình như vậy được, mang tiếng lắm. Mình đã hết lòng vì nhà chồng rồi mà không được ghi nhận, lại còn bị đổ oan ăn chặn mấy đồng bọ. Giờ em chẳng làm gì nữa, bố mẹ ai người nấy cúng giỗ nhé!.